thì chúng ta phải có cơ chế hiến định để bảo đảm điều đó. Về vấn đề này, có 3 yếu tố: kiểm soát phải chuẩn y nhân dân, mà nhân dân kiểm soát bằng hệ thống quyền dân chủ trực tiếp và hệ thống các cơ quan, tổ chức xã hội do mình lập ra hoạt động vì lợi ích của mình, không phải ngẫu nhiêu mà Mặt trận giang sơn được giao giám sát hoạt động của các cơ quan nhà nước, phản biện chính sách… Yếu tố thứ hai, giữa các nhánh quyền lực phải có mối quan hệ thế nào để bảo đảm quyền lực được thực hiện hài hòa. Nếu phân định thế nào lập pháp, hành pháp, tư pháp, và quyền của từng cơ quan đó thì cũng là một yếu tố để nhân dân giám sát.
Thứ ba, mặc dù đã có nhân dân kiểm soát quyền lực, cơ quan nhà nước kiểm soát thì cũng cần thiết lập một số thiết chế độc lập chuyên trách kiểm soát như Kiểm toán Nhà nước, Hội đồng Hiến pháp…
- So sánh giữa các quy định trong Chương II Dự thảo sửa đổi Hiến pháp và bản Hiến pháp năm 1992 về quyền con người, quyền công dân, có rất nhiều điểm mới về quyền con người. Các khách mời bình luận gì về những điểm mới này?
- Ông Hoàng Thế Liên: Trong dự thảo sửa đổi Hiến pháp lần này, chương về quyền con người, quyền cơ bản của công dân là chương mới nhất. Có mấy điểm mới như sau:
Thứ nhất, chúng ta tách quyền con người với quyền công dân. Trước đây, trong Điều 50 của Hiến pháp, ở nước XHCN Việt Nam, quyền con người về chính trị, dân sự, kinh tế, văn hóa, xã hội được bảo đảm, biểu lộ ở quy định quyền công dân được bảo đảm bằng Hiến pháp và pháp luật. Chúng ta dấn quyền con người, sau đó biểu lộ bằng quyền công dân và Hiến pháp chỉ quy định quyền công dân. Mà quyền công dân chỉ có người Việt Nam được hưởng. Như vậy, nhiều người sống trên đất Việt Nam nhưng không có quốc tịch Việt Nam, họ sống ở đây họ phải được tôn trọng, được bảo vệ quyền con người.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét